củ chi huyền thoại 2
Ai có về thăm tam giác Củ Chi
Ghé Địa Đạo ăn khoai mì để nhớ
Bao trận chiến đã vang lừng một thuở
Khiến quân thù khiếp sợ phách hồn bay.
Mỗi bước chân điểm dấu vết đạn cày
Từng thửa ruộng cuốc xoay va mảnh pháo
Danh Đất Thép cũng từ đây mà tạo
Bọn ngoại xâm quần thảo soát từng nhà.
Mẹ đào hầm nuôi giấu chiến sĩ ta
Từ độ tuổi trăng ngà ươm khao khát
Rồi đến lúc đầu xanh len lói bạc
Vẫn ngày đêm khuân vác đắp thành trì.
Giặc hung tàn phụ nữ chẳng sợ chi
Thắt lưng địch cứ bám ghì mà đánh
Chông vót nhọn cắm đều trong mương rãnh
Bẫy mũi xiên thần thánh cũng e dè.
Sông Sài Gòn tưới mát những rặng tre
Sang Phước Hiệp nghe câu vè Đất Lửa(1)
Nơi có Mẹ (2)với tấm lòng chan chứa
Chín người con từng đứa mãi không về.
Ấp Bến Đình chiều vọng khúc tình quê
Lòng địa đạo ấm câu thề buất khuất
"Nơi hầm tối lại là nơi sáng nhất
Nơi con nhìn ra sức mạnh Việt Nam."(3)
Rùa Vàng 4/10/2020
____________________________
Ghi chú:
(1) : Câu vè:
"Củ Chi Đất Lửa Hoa Hồng
Quân thù mà đến là không đường về"
(2) : Xã Phước Hiệp là quê mẹ VNAH Nguyễn Thị Rành có 9 đứa con và 2 cháu hy sinh trong 2 cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ.
(3) : Trích trong bài thơ ĐẤT QUÊ TA MÊNH MÔNG của tác giả Bùi Minh Quốc (bút danh Dương Hương Ly) viết vào tháng 9/1967.Được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ thành ca khúc cùng tên.