thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội 945.
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (945)
Hồn Ma Bên Khung Sảnh
Trời bàng bạc mây mù giăng khắp nẻo
Tiếng thạch sùng tru tréo nỗi suy tư
Ngàn phiến lá lắc lư đang vắt vẻo
Chốn khuê phòng mực kéo trải áng thư
Chợt đồng vọng khúc dư âm quyện gió
Điệu bỗng trầm vàng võ thoảng đâu đây
Ngoài song cửa lây phây hàng mưa nhỏ
Lạnh lẽo lùa phía ngõ lất phất cây
Chìm u uẩn ngất ngây trong hoang dại
Mắt mỏi mòn trông mãi tận chốn nao
Hờn chiếc bóng cồn cào buông tê tái
Mong một ngày môi lại đậm đà trao
Luồng vi vút xạc xào va chạm nhánh
Khiến tơ lòng canh cánh những lo âu
Bầu huyễn hoặc khói nâu nơi khung sảnh
Đọng sương dầy tạo ảnh giữa canh thâu
Chân thất thểu đỉnh đầu đeo băng giá
Phải oan hồn buồn bã ngược về thăm
Phu thê nghĩa trăm năm câu vàng đá
Âm dương thời đôi ngả biệt xa xăm
Mình yêu hỡi! Oái oăm vương lối mộng
Bữa tiễn đưa tuyết bỗng phủ non ngàn
Sớm báo hiệu gian nan treo lồng lộng
Đẩy cuộc tình vào thống thiết miên man
Mình yêu hỡi! Lệ chan làn suối rũ
Dậy cuồng phong vũ trụ chực đảo điên
Đọt sấm sét muộn phiền vang tiếng hú
Dở dang rồi úa nụ rụng thềm hiên
Gà giục giã triền miên làm trở giấc
Bật khỏi giường ráng nhấc ngọn thái sơn
Hư ảo thật chờn vờn loang cung bậc
Rớt giọt sầu nghẹn nấc chuỗi cô đơn.
February 17, 2019
Tam Muội
Hồn Ma Bên Cạnh Giường
Anh đã về nhưng lại là bóng quế
Đang nghẹn ngào nhỏ lệ nhớ thương em
Nhìn co ro giữa đêm trường quạnh quẽ
Tê tái lòng quặn xé cả con tim.
Em nằm đó lặng yên chìm giấc ngủ
Dáng hao gầy, héo rũ phủ dung nhan
Vầng trán nghiêng in hằn sâu trăn trở
Sắc màu thu vàng võ trải đầy thân
Chiếc gối trắng của anh em vẫn gối
Thắt thẻo sầu mỗi tối dưới canh thâu
Như thầm gửi ngọt ngào trông ngóng đợi
Từ phương ngàn diệu vợi trở về nhau
Ôi! Da diết đớn đau tràn tấc dạ
Cứ dần loang khắp cả mảnh rung rinh
Vợ ngày tháng đặt tình ngay khung cửa
Nào hay đâu chồng đã rữa thây mình
Ba năm qua chỉ hình ma lởn vởn
Theo xám ngàn gió lớn lững lờ bay
Nỗi tha thiết lắc lay làn sóng gợn
Đẩy hồn anh tận chốn ngược về đây…
Kia suối tóc trải dài xuôi vóc ngọc
Thuở năm nào em khóc tiễn anh đi
Anh quay lại mân mê xoè tay vuốt
Giờ như buồn đùn trước, đậy bờ mi
Muốn ngửa xuống ôm ghì em thật sát
Đặt nồng nàn lên má nhạt, bờ môi
Rồi cùng hát, cùng cười vui chất ngất
Giống ngày xưa gốc mát ngắm mây trôi…
Nhưng hỡi ôi! Khung trời nay tối sẫm
Ánh vật vờ lẳng lặng nhểu hàn sương
Em cõi thế vạn buồn đau tủi phận
Anh chốn mờ phẫn hận bỏ người thương…
18/2/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN: nhatlang.com