thêm lá rụng.
Thêm lá rụng.
Nghĩ xem ta xử thế nào?
Để cho lá héo, rụng chao xuống hồ
Vườn tình để nhìn héo khô?
Lá buồn ủ rũ, nhấp nhô đất cằn...
Hỏi sao da lại khô nhăn.
Lòng buồn ủ rũ, băn khoăn trong chiều..
Xưa kia thủ thỉ bảo yêu
Giật mình ngoảnh lại thấy điều xót xa.
Chuông chiều đã vọng ngân nga
Trần đời đâu phải riêng ta mà gồng?
Thảnh thơi có phải hay không?
Vườn tình hãy tưới để trông mượt mà
Nghĩ rồi thì rõ gần xa
Tiếc thầm thôi lỡ chuyện qua mất rồi
Đành rằng lá rụng nước trôi
Mất thêm một lá để tôi ngắm nhìn... CH2