còn đây
CÒN ĐÂU
Vùng trời hiển hách còn đâu
Chân rung gối mỏi, bạc đầu nhức lưng
Trăm năm cuộc chơi cũng dừng
Cây già lá rụng, rưng rưng mắt sầu.
Tuổi thơ chẳng được bao lâu
Thanh xuân cũng đã, ngửng đầu oai phong
Lợi danh không hổ thẹn lòng
Vô thường được mất, chỉ mong an lành.
Tìm về dưới mái nhà tranh
Nơi Người vất vả, dưỡng sanh một thời
Nhớ Người hy sinh cả đời
Nuôi đàn cò nhỏ, không lời thở than.
Cuộc đời Cha Mẹ gian nan
Thân già gầy yếu, nồng nàn thương yêu
Còn đâu những lúc về chiều
Chờ Cha ngóng Mẹ, thân yêu trở về.
Lòng ta chợt thấy não nề
Vùng trời thơ ấu, say mê đâu rồi
Giờ đây chỉ thấy bồi hồi
Nghe hồn lạc lỏng, già rồi nhớ xưa !
04.11.2022
HOANGHAI