Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội 963.

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (963)

Hồn Xuất Tìm Chồng

Đêm vượn hú khô khan nghe rùng rợn
Đuốc ma trơi ngả ngớn phía lưng đồi
Quạ ôi ỉ trên ngôi đình gờn gợn
Sắc xám vầng lợn cợn lững lờ trôi

Nỗi vật vã vành môi ươm giọt đắng
Tấu thạch sùng dai dẳng suốt canh thâu
Tiếng xào xạc chó gâu ngoài ngõ vắng
Chốn cô phòng trĩu nặng ướt rèm châu

Trăng chênh chếch đỉnh đầu đang dần khuất
Cảnh đìu hiu trầm uất ẩn hiện hình
Hàng tinh tú giương mình xuôi định luật
Chuỗi nhớ chồng hồn xuất quyện âm binh

Nương vạt gió đinh ninh tìm lại mảnh
Nghiệp Ta Bà bất hạnh vướng lá lay
Yêu tha thiết đắm say uyên xoải cánh
Tạo hoá đành dứt gánh đẫm chua cay

Vượt sông núi heo may vờn loang lổ
Thoắt ngậm ngùi sóng vỗ thuỷ triều dâng
Sương quết lạnh bâng khuâng nhìn địa mộ
Lòng diết da hội ngộ trải khung tầng

Mộng thiếp sẽ tay nâng khăn sửa gối
Sưởi ấm nồng sớm tối tấm mẳn hương
Vơi trắc trở đoạn trường đà chi phối
Nghĩa vợ chồng lạc lối chỉ tơ vương

Đâu thoảng lại sình chương mùi hăng hắc
Rừng hoang liêu dầy đặc điệu côn trùng
Rên rỉ rã mông lung đầy huyễn hoặc
Vất vưởng luồng giăng mắc sự nấu nung

Khối u uẩn tương phùng réo rắt gọi
Ngưỡng thê lương mòn mỏi dạ rối bời
Dãy lụa trắng phất phơi hồn ma đói
Nén nhang trầm chợt nhói động biển khơi

Mình yêu hỡi! Rã rời loang tâm khảm
Huyết linh ma khí bám tận phương nào
Hãy hiển hiện xoá bao mầu ảm đạm
Lỡ duyên trần cõi tạm luống chênh chao

Tia ló dạng nghẹn ngào rưng rức lệ
Hồi chuông dài ngạo nghễ giữa sơn lâm
Thần thế nhạt thăng trầm đau kiệt quệ
Âm dương sầu dâu bể mối tình thâm.


February 21, 2019
Tam Muội

Gặp Gỡ Ma – Hồn

Cận đâu đây từng hồi vang tiếng gáy
Da diết lòng sắp phải thoắt hồn phi
Em nằm đó bờ mi đà nhấp nháy
Anh âm thầm gửi lại nỗi ai bi…

Nén nghẹn ngào vụt phi vào sương gió
Loãng tan dần theo ngõ vắng âm u
Hoà ngọn thổi vụt vù xuyên khắp chỗ
Giữa tia hồng ửng xoá sắc đìu hiu…

Cõi thâm sơn mịt mù giăng bàng bạc
Bỗng khuya nay rỉ rả vọng âm buồn
Ta cảm thấy vấn vương trào chất ngất
Nhẹ nhàng nghiêng, rung lắc mảnh ngàn thương

Kìa! Lờ mờ trên đường loang ảnh trắng
Đang lắc lư lẳng lặng ngắm nhìn quanh
Từng từng chập rung rinh dừng chầm chậm
Kéo là đà vạt xám dưới màn đêm…

Em đây mà! Mối duyên nồng tha thiết
Có phải chăng cách biệt luyến lưu tình
Giấc trăn trở vặn hình muôn da diết
Xuất hồn linh lượn lướt kiếm tìm anh?

Yêu dấu ơi! Anh đang đứng ở đây
Em có thấy, có hay không mình hỡi
Sao ánh buồn vời vợi bỗng ngước ngay
Ưng ửng đỏ tụ dầy cơn nhức nhói…

Em hãy khóc, hỏi, nói thật nhiều đi
Cho nhẹ bớt những gì đang chất chứa
Để mai nầy ma ở chốn sơn khê
Người dương thế nhớ về…vơi đau khổ…

Em xem kìa! Sát bờ lau sậy đó
Thịt của anh mục rã tự lâu rồi
Mảnh xương tàn còn phơi trên lá cỏ
Để chạnh nhìn vò võ bóng chơi vơi

Anh đỡ em nhẹ ngồi lên ánh mỏng
Ôm chặt vào ủ ấm chút phôi pha
Quả tim đỏ ngân nga thời biển sống
Nay đâu rồi chỉ sóng gợn âm ba

Tay ve vuốt ngọc ngà bao năm tháng
Giờ phất phơ lởn vởn tợ sương lùa
Má môi hồng đậm đà trao xúc cảm
Nay chỉ còn lặng ngắm dạ sầu đưa…


22/2/2019
Nguyễn Thành Sáng

NHẤT LANG THƯ QUÁN: nhatlang.com

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm