bức tranh quê
Tác giả:
Dư Thị Diễm Buồn
Dọc chân vườn trải mênh mông ruộng lúa. Gió sáng về đất cỏ tỏa hương thơm. Đìa trong vắt in bóng cây so đũa. Trại rung sơ sài bên cạnh đống rơm. Lúa trúng mùa hột no tròn nặng chắc. Bông chín vàng nằm ngã rạp lên nhau...
|
xin anh giữ trọn niềm tin
Tác giả:
Dư Thị Diễm Buồn
Cảm đề bài “Tâm Sự Người H.O Già”. Của Trang Y Hạ. Đọc thư anh, nghe muộn phiền thiên hạ! Tôi chạnh lòng, xao xác lắm anh ơi! Chúng ta lỡ vận! Nên lạc xứ người…. Sống lây lất, chung nỗi hờn vong quốc! Vùng tôi...
|
mẹ đưa con vào lớp vỡ lòng
Tác giả:
Dư Thị Diễm Buồn
Con năm tuổi đi học trường mẫu giáo. Mẹ gọi thức dậy mỗi sáng tinh sương. Chiếc bàn chải sẵn kem cùng quần áo. Đây cháo khoai, đỡ dạ trước đến trường. Cả tháng đầu mẹ trông chờ mệt nhọc. Dù đứng xa cũng thấy được con...
|
khi tôi chết đừng đưa tôi ra biển
Tác giả:
Dư Thị Diễm Buồn
Khi tôi chết đừng liệm tôi dưới mộ. Xác thân nầy xin thiêu đồt lửa hồng. Và tro cốt xin gởi về cố thổ. Rải lên ruộng vườn, khe, rạch, kinh, sông. Rải lên đồi, lên rừng sâu núi thẩm. Nơi Tổ Tiên đã gầy dựng bao đời. Cho...
|
vu lan nhớ mẹ
Tác giả:
Dư Thị Diễm Buồn
Nhân mùa báo hiếu. Kính tặng những ai có diễm phúc. Còn mẹ, và làm mẹ. DTDB. Con hỏi mẹ: "Sao cài hoa màu trắng? Vào những ngày báo hiếu lễ Vu Lan? Sao không cài hoa hồng thắm cao sang?". Mẹ khẽ bảo: "Mẹ không...
|
tôi lại khóc
Tác giả:
Dư Thị Diễm Buồn
Ngày 11, tháng 9 năm 2001. (Hai tòa lầu ở New York bị khủng bố). DTDB. Tôi lại khóc trước tang thương đổ nát! Chuyện xứ người sao thắt thẻo đoạn trường? Nhớ ngày nào giặc chiếm, bỏ quê hương. Bằng ghe nhỏ, vượt...
|