định luật
Cho ta nói dẫu những lời cay đắng
Bởi xót xa im lặng có nên gì
Tủi hổ nhiều lệ mới thẩm bờ mi
Để cho giá cũng vì là nhân phẩm
Đêm bình lặng có ngày hừng tia nắng
Để diết da trong trăm nỗi ta bà
Để nhớ rằng bác ai thật xa hoa
Quên đi hết như là ta điên loạn
Có ai tốt với mình vì vô cớ
Chẳng người thân chồng vợ mẹ cha con
Bởi sân si chỉ là lối đi mòn
Đường đi sáng núi non còn đứng lặng
Trong nhân nghĩa cũng có phần cay đắng
Lặng âm thầm và chỉ thấy xót xa
Nhận quả kia khi bóng ngã trăng tà
Đã vay mượn thì có ngày phải trả
Đã ái ố gặp ngay lần sa ngã
Chọn hơn thua ôm cả khối hận thù
Tính toán nhiều nhầm phải cái ngu ngơ
Nghe đường mật đoạ đày hồn thân xác
Dẫu đói chết xin chớ hòng bạc ác
Để suy tàn tan tác những giấc mơ
Nói đi em lời chia sẻ mong chờ
Còn lầm lỡ đương nhiên là đánh đổi
Đã gây tội muộn màn lời sám hối
Bởi chân thành gian dối sẽ chia hai
Cõi nhân gian đen trắng chẳng nhạt phai
Vì cuộc sống khôi hài như thế đó
Đây quy luật xưa giờ đen hay đỏ
Bất biến đời trong vận chuyển nhân gian
Thiện là an vì sẽ biến sang vàng
Ác là lỗi cơ hàn không thể tránh
Trăng mãi sáng dẫu tiết mùa ương ngạnh
Chút lòng thành ta vội viết khi say…
Bài này đã được xem 352 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|