ca dao (162)
Lên cây đừng quên vịn cành
Đường đời hãy làm đừng có vịn ai
Tham bát thì bỏ cả mâm
Khi thấy tiền đồng chẳng nhặt lại chê
Nước sôi ai tưới lên cây
Rượu nào mà uống không say mới là
Bên người trách trách chê chê
Hết duyên rồi lại đứng đi một mình
Lửa nào cũng nóng ai ơi
Đến khi người nóng xa nơi mà ngồi
Mưa nào đổ hạt khăp nơi
Đời người thì cũng mưa rơi bão dầm
Nơi nào không ẩm có rêu
Nơi nào không có tình yêu duyên đời
Trời xanh mây trắng tô màu
Phấn son tô sắc biết đâu lòng người
Nước sông chẳng dừng chờ ai
Làm người đừng chờ giấc mơ đêm về
Trồng hoa lại chẳng có bông
Thành vợ thành chồng mỗi người mỗi đi
Bài này đã được xem 152 lần
|
Người đăng:
|
mongtho
|
|
|