Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội 1016.

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1016)

Đứt Đoạn Tơ Hồng

Ánh mặt trời vừa rút đỉnh núi tây
Hoàng hôn vẫy tím mây trùm khắp phố
Em thơ thẩn bước dài ven quốc lộ
Tấp nập dòng lố nhố ngược rồi xuôi

Tảng lá vàng lãng đãng nối tiếp đuôi
Tia nắng rụng chẳng nguôi ngoai nhức nhối
Anh gian dối nên tơ đồng đứt vội
Xiết bao lần cằn cỗi lạnh bóng em

Những muốn quên nhưng mỗi độ buông rèm
Khi màn tối nhá nhem bầu ảm đạm
Lại là lúc nỗi niềm dâng chặt bám
Siết dáng hồng lệ thảm thiết xót xa

Anh hãy vui hạnh phúc trải ngân hà
Em sẽ cố phôi pha không buồn bã
Dẫu nghịch cảnh khắt khe chìm băng giá
Để điệu chùng nhịp lã chã canh thâu

Có lẽ nào quên được mảnh trăng nâu
Lúc ân ái đẫm mầu yêu chất ngất
Dầu cuộc sống khó muôn vàn tất bật
An ủi cười vạn vật để anh lo

Ấy thời gian mới đó đã xuống đò
Phụ bến cũ võ vò tim chết nửa
Mưa cứ đổ ướt men tình mục vữa
Thấm loang dần tắt lửa nguội uyên ương

Tuy biết rằng định mệnh vướng nhiễu nhương
Ôm hụt hẫng đoạn trường vây lối mộng
Nghe cay đắng gió khuya khua lồng lộng
Tan tác đời trống rỗng trước thênh thang

Tuyết hoài rơi cho khắc khoải lỡ làng
Câu hứa hẹn phũ phàng nay góp nhặt
Giờ xa lạ như cành khô réo rắt
Lệch cung trầm im bặt phím chờ mong

Thôi cũng đành rẽ lối mặc long đong
Một lần nữa dặn lòng vơi sầu nhớ
Tơ nhợt nhạt duyên xưa thành cách trở
Khép kín vào chữ nợ thả trôi sông.


February 25, 2019
Tam Muội


Cho Lòng Thanh Thản

Em nhểu giọt buồn lên áng thơ
Để vơi vương vấn, để quên chờ
Còn tôi uống cạn dòng thơ ấy
Da diết loang tràn, dạ ngẩn ngơ…

Nào đâu muốn thấy mảnh trăng tan
Cho khối mờ đen kéo ngập tầng
Lạnh lẽo, đìu hiu giăng bốn phía
Đẩy sầu non nỉ trỗi âm vang

Đâu nỡ đan tay ngắt đoá hồng
Cho vườn xuân mộng tím hồn trông
Bao nhiêu ấp ủ theo ngày tháng
Giờ ngắm tả tơi, nghẹn tấc lòng

Em quét lá vàng ủ góc đa
Cho bầu héo úa được phôi pha
Còn tôi lặng lẽ nơi cô tịch
Khấp khểnh, mênh mang thả ráng tà!

Tôi vẫn khát khao khúc nhạc tình
Ngân dài êm ả dưới lung linh
Nhưng vầng lóng lánh chìm xa vợi
Đành phải bâng khuâng đợi bóng hình…

Em ơi! Em cũng giống như tôi
Chẳng muốn sương lam trải vạt trời
Để dãy mịt mù gieo ảm đạm
Phủ trùm băng giá kẻ chơi vơi…

Nhưng giữa đôi ta tợ nắng chiều
Lụn tàn chầm chậm giữa đìu hiu
Và như bóng tối dầy hoang mạc
Chất ngất âm u, đợi gió khều

Tâm ý bất hoà, nghĩa chẳng sâu
Tôi say tinh trắng, em mê màu
Tôi mừng kết nụ, em vui hái
Tôi xuống đò ngang, em rẽ cầu…

Thì thôi! Em cũng vẫn là em
Tôi vẫn là tôi với mảnh thuyền
Những lúc không mưa nhè nhẹ lướt
Cho lòng thanh thản, chuỗi bình yên…


8/3/2019
Nguyễn Thành Sáng

nhatlang.com
(Từ khóa)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm