Thế là thêm một ngày trôi. Cộng vào nhật ký nhân đôi nỗi sầu. Hồn ta gió đẩy về đâu. Mà sao một nửa bắt đầu nghe mưa. Ai mang nhớ dệt song thưa. Buồn treo khung cửa lúc vừa trăng lên. Bỏ đêm hoang lạnh không đèn. Ta...