Lời người, vẫn mãi thiết tha. Yêu thương dành trọn người xa cuối trời... Đêm dài đếm tiếng lá rơi. Sầu riêng chan chứa ,tim côi úa gầy. Cố quên...nhớ lại dâng đầy. Giận hờn chi để lắt lay nỗi buồn. Nhủ...
Yêu thương. Xin anh đừng nói gì thêm, dẫu tim bằng sắt cũng mềm nhũn thôi... Hình như Trời buộc mình rồi, thì sao trốn được nụ cười yêu thương? Cõi thơ giấu bóng đời thường , bao năm dệt mộng , thêu đường đi...