Poem logo
Poem logo

nỗi đau của mùa đông 1

Tác giả: Nguyên Hữu
NỖI ĐAU CỦA MÙA ĐÔNG

Anh đi rồi - anh chạy trốn
Anh bỏ em lại với trời đông
Trời đông lạnh - bếp lửa hồng anh nhóm
Tắt ngấm lâu rồi từ lúc anh đi...
Củi bỏ đi mặc tro nằm đó
Em co ro lạnh thấu tim rồi
Anh bỏ đi - anh chạy trốn
Anh mang theo - anh lấy đi tất cả
Tình yêu đầu trinh trắng cuộc đời em
Anh để lại cho em toàn đau khổ
Cho dại khờ mà em đang có
Ngọ nguậy dậy đòi những cái vuốt ve...

Chiếc hôn nhẹ anh dành cho em đó
Với đam mê anh cứ nhân trồng mãi
Trong tim em - anh tưới mát lành
Cho em xanh tươi nở những bông hoa đỏ
Cứ lung linh trước gió - em vô tình
Nào biết rằng trong anh đang toan tính
Hoa đỏ tình - vẫn xấu trong mắt anh
Anh buồn bã, buông xuôi không chăm tưới
Anh bỏ đi, bỏ hoa kia mong nhớ
Héo úa rồi từng cánh hoa rơi
Ôi cay đắng - từng chuỗi ngày lặng lẽ
Trôi qua em, rồi khe khẽ xì xào...
Bao căm hận em dành cho anh hết
Em lặng buồn và tự trách mình thôi
Anh là thế? - không thể nào
Tình anh cũng đầy tràn lênh láng
Tình dư thừa, anh mang trồng - gieo - cấy...
Có phải không anh? - phải không?...
Trả lời em đi - nói đi anh
Sao không nói - sao lặng im như tượng đá
Giọt đắng đọng đầy từ mắt xuống đôi môi
Mầm non ấy cũng uống đầy giọt đắng
Hay sao mà trỗi dậy thúc em đau
Em nhăn nhó, nhẹ nhàng em xoa nó
Xoa thật nhiều - em xoa giúp cho anh...

07.2003
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm