Poem logo
Poem logo

miếng mồi

Tác giả: Nguyên Hữu
MIẾNG MỒI
(Lục bát biến thể)

Bà lão lặng lẽ ngồi nhìn
Tờ báo đưa tin người mẹ bỏ đi
Những đứa con đó ấy thì
Lo lắng chỉ vì thừa kế đất đai…

Còn lại một vắt cơm đây
Vài hạt muối này sẻn được bao lâu?
Bà lão cúi mặt gục đầu
Tư lự âu sầu thoáng chuyện ngày mai…

Cuộc sống chuyện lắm bi ai
Giọt lệ lăn dài nức nở cầm hơi…
Vang cạnh bên đó tiếng cười
Đã thấy mẹ rồi anh chị em ơi…

Anh kéo, chị đẩy, em lôi
Những cánh tay đời đâu phải tay con
Như kéo một miếng mồi ngon
Tiếng hét giận hờn đau đớn vang lên…

Những cánh tay rụt vội liền
Để lại vết đen… điểm chỉ ngón tay
Hiếu thuận thật đáng buồn thay
Cay đắng phơi bày nơi giọt lệ đau…

Hiếu kính tột dốc về sau
Lặng giữa cây cầu nghiệp dựng dần cao
Bào chữa hết được làm sao
Những giọt máu đào nhăn nhó nhìn nhau…

Người mẹ lặng với cơn đau
Ôm lấy mái đầu tóc bạc trắng phơ
Mệt mỏi, buông bỏ thẫn thờ
Chẳng biết bây giờ hồn đã đi đâu…

28-03-2023
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm