Poem logo
Poem logo

xóm sợ vợ

Tác giả: Nguyên Hữu
XÓM SỢ VỢ

Vợ ai vừa mắng chồng người
Làm mây tan biến khiến trời vút cao
Tớ nhìn dạ thấy nôn nao
Đi ra rồi lại đi vào bất an
Ngõ ngoài đuổi trận gió khan
Chén trà cũng tự đắng oan mất rồi
Nâng lên toan uống lại thôi
Cồn cào lửa đốt đứng ngồi đoái trông
Hỏi mình có chuyện sai không
Sáng giờ lầm lỗi, thẹn lòng gì chưa
Bóng ai thoáng cửa song thưa
Thì ra mụ vợ... à, thưa: vợ về
Giàn hoa thiên lý nhiêu khê
Bên nhà hàng xóm xem bề đổ oan
Vợ cười, cặp mắt lo toan
Còn ta lặng lẽ ngồi ngoan góc bàn
"Nhưng mà..." tiếng vợ chứa chan
"Tự dưng không lửa khói tràn là sao
Ông mà... Dửng mỡ tí nào
Tôi là tôi cắt gián xào nghe chưa"
Rứt câu... Nhạc rộn chanh chua
Phía bên hàng xóm xin thưa toang rồi
Dấu đầu tòi mấy đuôi lòi
Vợ ta nghe tiếng chẳng mời cũng sang
Tích thêm kinh nghiệm rõ rang
Lên le-vờ gấp cho bằng thế nhân
Tớ ngồi chẹp miệng mấy lần
Chén trà đắng ngắt quen dần lại ngon
Thôi thì nhẫn nhịn mà còn
Cứng lên lại thẹn bà con khác tầm
Để cho xóm láng yên tâm
Tớ đành nhịn đấy cho tầm như nhau...

05-04-2023
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm