thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1084).
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1084)
Cung Đàn Xưa Đã Vỡ
Em ao ước một tình yêu lãng mạn
Tô sắc hồng thưởng vạn ánh sao đêm
Vai kề nhau trao nụ ngọt hiên thềm
Cùng sánh bước chiều êm trên phố vắng
Nhưng có lẽ cuộc đời treo tĩnh lặng
Luôn ươm mầm mặn đắng bện vành môi
Vẻ thẫn thờ trăn trở ngắm vầng trôi
Hứng sương lạnh buốt nhồi tim đau nhức
Đêm trống trải ngược quay miền ký ức
Đọng trái sầu rớt vực thẳm chơi vơi
Anh bỏ đi theo tiếng gọi chim trời
Vui hạnh phúc nguyệt khơi vùng tăm tối
Vội vứt áo ngăn sông dòng rẽ lối
Thương cánh cò lạc gối mộng uyên ương
Niềm cô đơn nặng trĩu khúc đoạn trường
Thời gánh vác vết thương cào trở lại
Anh hờ hững tách bờ chia xa ngái
Em mỏi mòn vẫn mãi đợi nơi đây
Thầm hằng mong ngày tái ngộ sum vầy
Nâng chén rượu ngất ngây làn môi đỏ
Hoàng hôn tím rải hờn lên lá cỏ
Nhớ về anh lấp ló gợn mi buồn
Hạt mưa nhoà hay nước mắt chợt tuôn
Nghe khắc khoải gió luồn cơn rền rĩ
Xót bến lỡ tưởng duyên trần bền bỉ
Đống tro tàn dung dị cõi nát tan
Thôi từ nay nén dãy ngọc dâng tràn
Đừng nhắc nữa cung đàn xưa đã vỡ.
March 28, 2019
Tam Muội
Trả Mảnh Hồn Tình
Đành trả em về với tự nhiên
Để không còn bận, chẳng ưu phiền
Thầm lo rồi cũng ngày dang dở
Giọt nhểu, vùi chôn một nỗi niềm!...
Bởi bến sông đây vắng mảnh đò
Làm sao có thể bước người qua
Cho thôi héo hắt sầu trông đợi
Cho hết bâng khuâng chuỗi ráng tà
Vườn xuân mộng thắm giữa mông mênh
Sớm tối đong đưa thổi dập dềnh
Chỉ một thoáng thôi trời trút giận
Cuồng phong kéo đến giũ tan tành!
Nụ hoa, đọt nhánh lú bao nhiêu
Nghiêng ngả, rụng rơi dưới ngọn khều
Trăng trắng mảng buồn phơi rũ rượi
Đau hồn ảo ảnh, nghẹn đìu hiu
Âm vang văng vẳng khúc thê lương
Đẩy cánh yêu đương rớt đoạn trường
Sắc tím nghìn năm màu ảm đạm
Phủ trùm che kín bóng tơ vương
Chắc kẻ ra đi đỡ bận lòng
Vì em rồi cũng ấm bên chồng
Dấu chân kỷ niệm, bầu thân ái
Lặng lẽ thời gian chuyển hoá dòng…
Đêm nay loáng thoáng gió rì rào
Thỉnh thoảng ngoài kia lắc xạc xào
Có phải hồn tình đang nức nở
Chạnh lòng cỏ lá trổi lao xao…
1/4/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)