từ tâm này ta gắng mang theo
Tác giả:
Vũ Đông Hà
Ta kéo lại tóc xanh mười tám. Lặn lội đi hết quãng đời này. Dù sống như còn đang biệt tích. Thời thế có tàn những ước mơ... *. (1). Ngày có lúc mù sương mây ám. Bải hoải đưa con lắc lặng câm. Chưa tỉnh giấc đã chờ...
|