giữ vẹn vầng trăng
GIỮ VẸN VẦNG TRĂNG
Mắt em đẫm lệ u hoài
Từng dòng lã chã chuỗi ngày khổ đau
Nấc lên từng tiếng nghẹn ngào
Kể cho tôi hiểu biết bao sự tình...
Từ ngày nát mảnh trăng thanh
Trong tim luôn mãi bóng hình của anh
Bởi vì vấy đục sông xanh
Không còn tinh khiết nên đành biệt ly
Một luồng sét đánh tức thì
Mới hay thuyền vỡ tại vì bão giông
Cuốn em vùi dập giữa dòng
Giựt tôi văng khỏi mộng lòng của tôi
Để rồi héo hắt rã rời
Tình duyên tan tác rẽ đôi ngả đường
Em ôm canh cánh nỗi buồn
Còn tôi lầm ngỡ trăng sương rụng tàn
Giọt châu em nhỏ tuôn tràn
Còn tôi cũng quặn, cũng hàng ánh rơi
Lỡ đi một chuyến đò đời
Thôi đừng sầu nữa tình ơi hỡi tình!
Tối nay em hẹn với mình
Cho ta sống lại ảnh hình năm xưa
Để khi giá lạnh thu đưa
Chút niềm an ủi nhẹ mùa tuyết sương
Kề ấm áp, nỗi niềm dâng
Ngực em anh dán hết buồn con tim
Hồn xưa trở lại lim dim
Bờ môi ngọt lịm định tìm về nhau...
Chợt lòng tỉnh giấc mê sâu
Em ơi! Không thể gánh câu phũ phàng
Phút giây đập vỡ trăng vàng
Lung linh rực sáng tỏa ngàn ánh pha
Vì em là vợ người ta
Còn tôi cũng có vợ nhà của tôi
Duyên ta đã lỡ làng rồi
Hãy tròn cất giữ một đời vấn vương
Từ nay vĩnh biệt người thương
Em đường bên ấy, tôi đường bên đây
Hẹn nhau qua hết kiếp này
Năm mươi năm nữa, trăng đầy ngắm trăng.
4/5/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Vào Google nhập từ khoá:
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Trang Thơ Tinh Hoa & Nơi xuất xứ bài thơ)