vực đêm - vực hồn
Con chim khóc giữa trời đêm
Buồn tình con dế bên thềm quyên sinh.
Thời gian đổ nát, điêu linh,
từ thương yêu đã trầm mình bể dâu
Vực hồn sầu khoét thêm sâu
Vực đêm thăm thẳm về đâu nỗi buồn.
Giòng ngân xoáy ngọn sóng cuồng
xóa tan hình bóng. Cội nguồn khuất xa
Thơ treo dưới cội trăng già
Nắng đêm nhợt nhạt màu da ngôn từ
Xẻ đôi hai chữ tương tư
chữ tình rụi giữa cõi hư - vô - thường.
Thức khuya mới biết đêm trường
Có yêu mới hiểu nẻo đường "Thương - Ðau"
Con chim về với trời cao,
bơ vơ giọt lệ rơi vào cõi đêm.
Từ khi cuộc sống vắng em.
Thiên thu là những bãi đêm gọi hồn.
Giữa lồng ngực nát còn ôm.
nỗi buồn là nắm mồ chôn tháng ngày