tiếng lòng sương khói
TIẾNG LÒNG SƯƠNG KHÓI
Trăng tình hỡi! Trăng đâu rồi nhỉ?
Để ta còn thủ thỉ với trăng
Tiếng lòng sương khói ngàn năm
Lững lờ tan tác, cung đàn vấn vương...
Đường nhân thế nhẹ buông cánh hạc
Sao lại đành đánh mất, làm trôi
Xuân sang óng ánh, tuyệt vời
Tàn thu héo hắt, ngậm ngùi xác xơ
Lời hẹn ước câu chờ, tiếng đợi
Mộng tương phùng rười rượi ngóng trông
Ô hay! Sóng vỗ bập bồng
Vỡ tung bọt trắng, xuôi dòng loang tan
Trăng tình hỡi! Đâu vầng êm ả?
Để canh trường rệu rã niềm mơ
Âm u cảnh vật thẫn thờ
Cành nghiêng, phiến ngửa hững hờ sương đeo
Ai lặng lẽ dưới chiều quét lá
Ai lạnh lùng mặc cả gió mây
Còn ta nào có đổi thay
Cớ sao hứng chịu ánh gầy, đêm đen?...
Vào bếp lạnh, tìm diêm sưởi ấm
Lạnh lắm rồi! Lạnh lắm ba thu
Không gian diệu vợi mịt mù
Chi bằng tự dỗ, tự ru lấy mình
Trăng tình hỡi! Ảnh hình đâu nhỉ?
Có nghe chăng âm ỉ tiếng lòng
Tiếng lòng sương khói ngàn năm
Tợ như triền sóng lăn tăn vỗ bờ...
17/6/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Vào Google nhập từ khoá: nhatlang.com
(Trang Thơ Tinh Hoa & Nơi xuất xứ bài thơ)