thuở vào đời
Người vào hồn ta tan trường chung lối
Bao buổi học về còn say gió hôm nao
Vẫn hương cỏ thơm chiều nghiêng nghiêng nắng
Vắng bước chân nàng, lối rẽ xót xa đau
Chiều nào kề vai nghe lòng dậy sóng
Bia đắng đầu đời mềm môi chất thương đau
Rồi sông chảy tuôn trào con nước lắng
Nước mắt đưa người ly biệt kiếp binh đao
Anh ra đi gói theo hành trang nhỏ
Ấm quê hương thương mấy giọt lệ chào
Cửa xe cuối đời học sinh áo trắng
Khép kín khung trời thơ mộng xuyến xao
Từ vùng hồn nhiên, cuồng điên giông bảo
Mê tỉnh cuộc đời tìm bao mãnh hư hao
Bởi hôm tuổi mơ người cho men đắng
Gió buốt bao muà nhớ tưởng giấc chiêm bao