đêm trên thuyền câu
Sóng xô nghiêng ngửa mạn thuyền
trăng loang đầu nước rộng thênh một dòng
sao khuya nhấp nhổm tầng không
ta say địa chấn mênh mông cõi trần
Đêm nhìn vũ trụ xoay vần
nhìn con nước đổi tình nhân thế sầu
phong ba con sóng bạc đầu
nhấp nhô nhân ảnh lưu cầu thiên thu
Ngọn đèn bão nổi lù mù
soi ta bóng ngả ngục tù lạnh căm
soi từ tiền kiếp xa xăm
trầm luân oan nghiệt trăm năm một đời
Nghe ta điệu thở mù khơi
tử sinh cõi tạm tiếng cười vỡ toang
cơn mê từ thuở hồng hoang
ào ào thác dữ bàng hoàng phận đau
Đêm chờ cá cắn ngọn câu
chờ đêm trở giấc đổi màu thời gian
cờ bay rợp nẻo quan san
vung gươm tráng sĩ phơi gan dặm nghìn
Rong rêu dòng cuộn bập bềnh
thuyền đơn lá chiếc lênh đênh bể sầu
giữa dòng bèo dạt về đâu
quê xa điệu nhớ ngõ sau chiều chiều