a___ tỉnh ra
TỈNH RA
Tay cầm chai rượu mà mơ
Mười lăm năm rượu xa thơ thật rồi
Nên chi thơ tỉnh giữa đời
Vần câu trăn trở những lời xót xa
Ngày xưa mấy hớp ngà ngà
Thơ chớm men rượu thăng hoa nét người
Yêu say chi thể cũng cười
Tỉnh ra mới thấm nỗi rười rượi đau
Ai đau quay lại say mau
Tôi xin tỉnh để thấm câu bạc lòng
Ân tình xin trả về không
Mây đen xin gió cuốn cùng mang đi
Dẫu chừ nghiêng bóng tà huy
Nhưng tôi thấy nhẹ sân si lối về
Bỏ buông quang gánh ê chề
Một mai rời khỏi bến mê nhẹ nhàng.