cách biệt
Hởi mình! Mình là mình mình ơi,
Mình Ta cách biệt từ hồi mô?
Mình mỏng manh như con đò,
Cô đơn giữa sông, khoan thai khua mái.
*
Tiếng bì bõm, trôi theo vận nước.
Giọng ca mình thanh trầm ngân xa,
Trăng sông Hương, điệu Nam Bình,
Hò giã gạo, hò là khoan,
Sáng trăng lấp loáng, lóng lánh Trường Tiền.
*
Mình đẹp buồn, ướt át, diệu dàng,
Thơ mộng trong không gian mờ ảo,
Hư vô, quyện trong sương khói.
Điệu hò mái nhì, lẳng lơ tình tứ,
*
Văng vẳng xa vắng, kề nhặt khoan,
Ngân dài trầm bổng trên sông Hương.
Tiếng hò liêu trai mê đắm,
Trong đêm thanh vắng nghe như ai oán.
*
Da diết líu lo, yêu chi lạ,
Điệu hò đượm ân tình, hò hẹn.
Nhớ thương, nhẹ nhàng trách móc,
Mình thở than với lời thơ dịu ngọt.
*
Giọng ca ngân vọng, chậm rãi chèo,
Khoan thai, lướt đi trên sông Hương.
Sương khói bao trùm nhân ảnh,
Mình ngẩn ngơ mê đắm nét phiêu diêu.
*
Đôi tay ngọc ngà khua mái chèo.
Eo thon đưa tới, chân đẩy ra.
Nhịp nhàng khoan thai mái chèo,
Tiếng mái chèo đó khắc sâu tâm khảm.
*
Chao ơi! dáng đài cát, điệu rơi.
Mình thẩn thờ, ngơ ngẩn, đắm say,
Ngễ nhung dang, đẹp thanh cao.
Răng dữ thương, liêu trai chi lạ rứa?
*
Chu chao ơi, giọng hò tái tê,
Răng nghe mà day rứt, rứa hè?
Thương chi da diết dữ sợ,
Mình với mình đang từ tê tới tái.
*
Dập dìu cùng trôi trên vợn nước,
Vui đùa, trôi nổi tuổi thần tiên.
Mộng mơ, ngây thơ, yêu dấu,
Mình với mình vui đùa rong ruổi chơi.
*
Bờ sông Hương ngày nào trao thân,
Mình yêu nhau, nâng niu nụ hôn.
Nhạt nhòa vương vấn yêu đương,
Tình ghé bến bờ mô mà trông chờ?
Bài này đã được xem 210 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|