(Đôi dòng về chị H). Nghe chị ốm bấy lâu chưa lại. Nay sang thăm tê tái chị ơi! Như bông hoa đã rũ rời. Chị nằm đó chẳng khóc cười nói năng. Hai mươi bảy tuổi rằng có lẽ. So kiếp người số lẻ mà thôi. Phận ai trời đã...