mưa tháng sáu
Tặng Ngọc Hạnh
Tháng Sáu mưa
Những mảng trời vỡ rơi gõ vang nền ký ức
Đêm lăn màu mực
Thả mảnh liềm trăng lắt lẻo lưng trời.
Tháng Sáu dại khờ
Tháng Sáu của xa xôi
Mưa giăng trên vòm cây những dây đàn thương nhớ
Ta cùng em một thuở
Bàn tay nắm
Bàn tay mở
Hứng khẽ từng nốt nhạc lạnh tan
Kìa ai dưới hiên trường gió miên man
Tà áo trắng trinh nguyên
Trang vở màu nguyệt bạch
Hẹn hóa bướm bay tìm một ước mơ xa...
Em – cô gái Cẩm Mỹ thích cỏ hoa
Thích khắc lên hạt mưa những khát khao cháy bỏng
Rồi sẽ có một ngày...
Em sẽ là cô giáo trường làng nho nhỏ
Sẽ cùng ta giảng bài:
“Ai bảo chăn trâu là khổ? ”
Chiếc lá sân trường rụng xuống xôn xao...
Tháng Sáu chưa về
Màu mực tím đã trôi mau
Mưa để lại ước mơ nhòe trên nét chữ
Em gói trả hạt mưa bỏ theo chồng xa xứ
Trả lại ta
Nửa trang giáo án
Chỉ còn ta
Nửa ly cà phê đắng
Và một bóng hình em
Khuấy mãi không tan!
Đồng Nai 2003
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)