Em đi rồi, con ve sầu ngưng hát. Phượng trên cành như nhỏ lệ tiễn đưa. Em đi rồi, nắng không còn vui nữa. Con đường làng giờ vắng bóng em qua. . Em đi rồi, chàng thư sinh đau khổ. Nắng thôi vàng và ngày cũng thôi...
Tôi về thăm quê hương Nội Ngoại. Mỗi bức tranh quê, mỗi nét riêng mình. Ruộng mạ dài như thảm cỏ nhung xanh. Gió hát vu vơ đẩy lúa nghiêng mình. . Con nghé nhỏ chờ mẹ bừa trên ruộng. Dưới bóng tre nghiêng mát rợp oi...
Chuyện Hàn Mặc Tử sao buồn quá. Hai tám xuân xanh đã bỏ đời. Để lại cho người bao thương nhớ. Mộng Cầm, Hoàng Cúc mãi khôn nguôi. Cũng sầu một kiếp thi nhân cả. Phố Đà sớm vắng bóng Thanh Châu. Hai mươi sáu tuổi chàng...