đỉnh sầu
ĐỈNH SẦU
Miền thu lả ngọn sầu giăng lối
Những bước chân chiều ta thả vội
Mỏi mắt nhìn quê bãi điệp trùng
Mờ đêm nhớ mẹ lòng sôi nổi
Chân trời tĩnh mịch đám mù rơi
Tượng đá hồn nhiên bờ cỏ dỗi
Cánh nhạn buồn mưa lỡ buổi về
Làn hơi ấm lạnh tình thay đổi ./.
LCT 15/O8/2O23
Bài này đã được xem 154 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|