cánh thơ xuân tình
Cánh Thơ Xuân Tình
Xuân vẫn đến dẫu đời heo hắt
Đất trời buồn lặng phắc canh thâu
Mây giăng che khuất trăng sầu
Gió vờn thoang thoảng về đâu cuối trời
Bao năm đã theo người như bóng
Giọt tình buồn lắng đọng buông rơi
Thương ai thương đã một thời
Nhớ ai nhớ cũng đầy vơi tháng ngày
Nàng ru khúc tình phai nắng nhạt
Ta hát bài bước lạc đường mơ
Xuân về kết mấy vần thơ
Nhờ mây gió chuyển qua bờ yêu thương
Hoàng hôn xuống lòng vương tơ rối
Tình thơ còn tiếp nối ngàn sau?
Yêu người muôn nỗi thương đau!
Hỏi ai kia biết!-Kiếp nào có nhau?
Viễn Phương