tỉnh mộng không
Thời gian trôi, điểm sương trên tóc,
Hình bóng xưa, sao vẫn vấn vương?
Thờ ơ với hạnh phúc vị lai,
Vô tình ngây ngô cùng hiện tại.
Còn nợ nhau, thương yêu âu yếm,
Còn nợ nhau, tình yêu thăng hoa.
Còn nợ nhau, bâng khuâng xao xuyến,
Còn nợ nhau, duyên kiếp ái ân.
Tình xưa như nước chảy về nguồn,
Vô thường, như bóng câu cửa sổ.
Để lại trong nhau bao ưu tư,
Làm rối tâm lòng ai biết mấy.
Thời gian hồi tâm tái bỉ ngạn,
Mơ màng luyến ái hạnh phúc xưa.
Xuân đến đi, hoa tàn nguyệt khuyết,
Mình ai còn lưu luyến trần ai?
Xuôi thuyền bỏ neo, chìm với nước,
Độc ẩm tiêu sầu, sầu tự sầu.
Tình muôn vàn ngọt bùi đắng cay,
Tiếng hải âu giật mình tỉnh mộng.
Ta là bướm hay bướm là ta?
Cõi trần ai, ai tỉnh ai mê?
Sao vẫn si mê mộng hay thật?
Chi bằng ngàn thu tỉnh mộng không.
Bài này đã được xem 183 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|