chim gọi đàn
Tưởng chiến sĩ từ chiến trường đẫm máu không bao giờ trở lại.
Họ không chịu nằm nghỉ, bình yên cam phận trong lòng đất mẹ.
Mà hóa thành những đàn chim phiêu lưu bay bốn phương trời.
Đàn chim dạt hướng, thê lương gọi đàn, vẫn theo nhau sải cánh bay cao, không bao giờ mỏi cánh.
Nhìn đàn chim, nghe tiếng ré, lòng bâng khuâng cảm khái, lệ khô bổng nhiên lại trào dâng.
Ngỡ mình là con chim già, đuối sức lạc đàn, gảy cánh cô đơn, rơi lảo đảo, trôi dạt hướng trong bão tố.
Như con én già, trước khi chết, cất tiếng gọi đàn, tiếng kêu cứu bé nhỏ, thê lương thảm thiết.
Rồi như thế nó đành chấp nhận, nhỏ lệ tuyệt vọng, trông theo đàn chim, bỏ mình bay khuất giữa trời xa.
Ngày này tháng này năm này, nơi chiến trường đẩm máu, bao quân dân, chiến sĩ lẫn quê hương đất nước, uất hận đau thương trong bóng chiều tà.
Như những đàn chim cố nén đau đớn, nuốt máu lệ, bay lạc hướng ngang bóng ác tà đỏ khát máu.
Trên không trung, vẫn còn vài đàn chim, thiên thần cố gắng bay theo đội hình chiến đấu.
Như này nào, trên sông biển, núi rừng, đô thị, không gian cùng dàn trận, sát cánh, huynh đệ chi binh, chiến đấu vì dân.
Những đoàn quân chiến sĩ bất tử, vẫn hiên ngang bay trên trời xa xanh thẳm.
Trong mưa gió bão bùng, văng vẳng trên không, tiếng gọi tên ai đấy ở cuối chân trời mây?
Đội hình vẫn bay, bay mãi ngàn năm, mặc vận nước đổi thay, thời thế suy vong tuyệt vọng.
Trong đội hình tác chiến kia, hình như còn thiếu nhiều con chim đầu đàn chỉ đường, dẫn lối.
Trong nguy khốn, bao đại bàng vẫn săn mồi, tiếng ré oai phong, lao xuống với tiếng bom đạn như sấm gầm, tấn công từ không trung.
Đàn kình ngư thép vẫn oai hùng lướt sóng với tiếng hải pháo yểm trợ của thần công trên sông biển.
Nơi núi rừng, trên đồng bằng, đô thị, những anh hùng vẫn còn hiên ngang chận quân thù, quyết giết giặc cứu dân.
Dư âm pháo đạn, mùi khói súng cùng tiếng thét xung phong quyết chiến của lục quân trên núi đồi.
Đàn chim bay, gọi nhau hợp quần đáp lời sông núi, tổ quốc nguy nan sao nở lòng nào tắc trách làm ngơ?
Còn rất nhiều chỗ trong đàn, vinh dự dành cho những anh hào nhân kiệt trẻ, vì dân, vì nước quên mình, đứng lên vì quốc gia dấn thân.
Rồi một ngày nào đó, đàn chim tha hương, cùng con cháu hợp đoàn, ngàn dặm phó mặc, hẹn ước cùng nhau bay về tổ ấm.
Để cùng nhau tái thiết, hồi sinh một tổ quốc yêu dấu, một sơn hà ngàn đời thịnh vượng, một xã tắc đầy tình người, một quốc gia dân tộc mến yêu.
Bài này đã được xem 200 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|