Poem logo
Poem logo

lấy chồng xa xứ

Tác giả: HOÀNG HƯƠNG LAN
Em đi bỏ lại con đường
Hàng cây, bóng mát, bờ mương, ruộng đồng
Diều vi vu gió trên không
Con đò không lái theo dòng trôi xa
Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Mà em thích chốn xa hoa thị thành
Bỏ cha, bỏ mẹ, bỏ anh
Lấy chồng xa xứ, chơi canh bạc tình
Ngày em xuất giá một mình
Chồng không sang đón sự tình hoang mang
Em xây mộng ước giàu sang
Trao duyên gửi phận cho chàng người dưng
Làng xưa dần khuất sau lưng
Đưa em tới chốn tưng bừng xa hoa
Băng qua muôn dặm sơn hà
Đến nơi rừng thẳm dần xa khuất đường
Hỡi ơi thân gái dặm trường
Ngây thơ gửi phận cho phường mối mai
Trong ảnh là gã đẹp trai
Còn kia chồng thật khoèo tay, lưng còng
Nhìn chồng nhãi chảy ròng ròng
Mà tim thót lại, nói không ra lời
Tiền cha mẹ đã nhận rồi
Trả bao giờ hết nợ đời gian nan
Thôi rồi một kiếp hồng nhan
Vùi chôn một đóa hoa tàn nơi đây
Chồng ngồi nhìn vợ ngây ngây
Nói dăm ba tiếng, chẳng hay nói gì
Mẹ chồng cái mặt lì lì
Lỡ tay đổ vỡ bà đì bà la
Lắm khi xét nét hỏi tra
Bấy lâu làm vợ chưa đà thụ thai
Mất tiền ăn hỏi mối mai
Cưới mày về đẻ cho vài đứa con
Chẳng làm bổn phận cho tròn
Chỉ còn có nước ăn đòn ma thôi
Làm dâu đã mấy năm trời
Ngủ không tròn giấc, ăn thời chẳng no
Nghĩ thương chồng bệnh ngu ngơ
Tin người mai mối nên giờ khổ thân.
Thôi thì tính chuyện ái ân
Trời thương nên cũng có lần thụ thai
Thế rồi sinh được con trai
Có con quên bớt đắng cay cuộc đời
Mẹ chồng giờ đã chầu trời
Về nơi chín suối, em thời tự do
Thương chồng chẳng nỡ dày vò
Em ngu, em chịu bây giờ trách ai
Lấy chồng hơn chục năm dài
Tóc xanh điểm bạc, mặt vài nếp nhăn
Kinh tế chật vật khó khăn
Tiền đâu mua vé về thăm gia đình
Nói ra ai hiểu sự tình
Chỉ còn cam chịu giam mình nơi xa
Thôi đành vĩnh biệt mẹ cha
Chết rồi thân xác làm ma đất người

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm