tự tình
Tác giả:
Tây Thi
Một thuở sương rơi trên lá thắm. Thảo bức tình thư nợ trăm năm. Ước hẹn ba sinh tròn chữ mộng. Cung đàn hoà điệu dẫu thăng trầm. Một thuở mây sầu giăng núi nhớ. Kiếp mây phiêu bạt núi mong chờ. Bao giờ mỏi gối mây quay lại...
|
trùng dương
Tác giả:
Tây Thi
Như giai điệu. Của cuộc đời sôi động. Như âm vang. Tiếng vọng của muôn trùng. Như bâng khuâng. Lòi tâm sự não nùng. Như giọng mẹ. Bao dung tình bác ái. Ôm bờ cát. Mênh mông và nếm trải. Biển lặng yên. Ru mãi nhạc...
|
vô nghĩa
Tác giả:
Tây Thi
VÔ NGHĨA. Em là vì sao lạc. Đứng lặng nơi góc trời. Nhìn cuộc đời ngơ ngác. Ngắm nhân thế chơi vơi. Em là hạt mưa sa. Rơi vào ô cửa nhỏ. Khi mùa mưa đi qua. Em chìm vào hư vô. Em là lá trên cành. Nấp trong ngàn cánh...
|
vườn nhớ
Tác giả:
Tây Thi
VƯỜN NHỚ. . Vườn anh em vẫn sang trông. Lối đi vẫn sạch , cành hồng vẫn tươi. Cổng vườn mở cánh đón mời. Bước chân thăm hỏi của người đề thơ. . Vườn anh em vẫn ngồi chờ. Hương thơ vẫn ngát trên hồ sen mơ. Liễu tơ...
|
ư.....! thì thôi...
Tác giả:
Tây Thi
Ừ! Thì thôi... mình buông tay anh nhé! Mình trở về gác nhỏ níu cô đơn. Mắt buông lơi bao lúng liếng giận hờn. Bóng cô độc, ngẩn ngơ in tường vắng. Ừ! Thì thôi...sao nghe hồn trĩu nặng! Nụ môi cười... phút chốc bỗng xa...
|