Poem logo
Poem logo

giao khúc gửi bạn 1

Tác giả: Tử Nhi
(gửi lại cho L., H., T., bé Tr.,
và những người bạn của tôi
tại vùng New York và Washington)

Năm phút trước
Chuông điện thoại reo
Bạn tôi mừng vui hớn hở :
- "Mình đã đến thành phố New York"
- "Mình đang thăm phố xá chọc trời"
- "Mình đang ngắm cao ốc tuyệt vời ...
với những tầng lầu ngút mắt
với khung kính lấp lánh nắng tươi
với đủ mọi sắc người, dân tộc ..."

Và bỗng dưng ...
......
im lặng !?

Điện thoại bạn mất sóng
giữa phố thị đông người ?
Hay cảnh đẹp làm bạn quên
đang nói chuyện cùng tôi ?

Ồ không ....
......
Tôi đã nghe tiếng của bạn tôi
Hét lên lần cuối :
- Lạy Trời !!!
- Thượng Đế hỡi !!!...
- .......
- .......

rồi lặng thinh !!!

oOo

Lần cuối cùng !
giữa buổi sáng bình yên
Bạn tôi ra đi
không một lời từ giã
Đồng hồ tích tắc
điểm chính xác 9 giờ 30 phút
ngày 11 tháng 9 đầu thiên niên kỷ mới
Buổi sáng bình yên
bỗng dưng òa đen tối
trái đất có ngừng xoay ?
nhân loại đang làm gì ?

Bạn tôi ơi !!!

oOo

Tin tức khắp nơi
Truyền hình trực tiếp
Còi hụ liên hồi
Tầng lầu sập nát
Lửa bùng lên đỏ rực
Đốt cháy cao ốc
Và cháy xém cả hồn tôi !!!

Bao nạn nhân rải rác khắp nơi
đếm hoài không hết
phần cháy xém
phần tàn hơi
phần rã rời
rách mướp !

Đám mây xanh buổi sáng
biến thành bụi mù phủ khắp
Khung cửa sổ lóng lánh
hóa thành muôn mảnh vỡ chết người
Gạch nát,
Tường rơi,
Người người chạy trốn,
Thành phố hỗn loạn !

Còn bạn tôi ?!
Và bao người ?!
Là người vô tội !!
Cớ sự gì ?
Lý do chi ?
cướp mất sinh mạng
trong phút giây hạnh phúc ?!

Bạn của tôi ...
Cũng như bao người khác
khách du lịch
ngắm phố phường , bàng quang, vô tội
Ai nỡ lòng đánh mất phút tự do \?

oOo

Bệnh viện, trạm y tế tắc nghẽn nạn nhân
tràn ngập những xác thân nghiệt ngã
Số bị phỏng vì lửa đỏ
Số bị ngộp vì hít khói
Số bị gãy xương, hấp hối
Số bị suy chấn thần kinh
Số bị biến hình
vì ngã từ trên cao xuống !

Các nhân viên cứu hộ
Bao cảnh sát gần xa
Những cảm tử lo cứu người ta
đã bỏ mình chết trong tầng gạch nát
bị thương tích cũng không quản , mặc
nghĩa tận tường lo lắng ngàn dân !

oOo

Những nhà xác di động
(Ừ ! nghe có vẻ lạ không ?
nhưng đó là sự thật !!!)
được thiết lập giữa phố xá không xa
Những bác sĩ , ý tá , chuyên gia , ...
Tất cả trong tình trạng báo động ...

Bởi,
hàng trăm , ngàn, chục ngàn ... người bị bỏng
vết thương oàn từ đầu đến chân
nhiều trường hợp
gãy xương cùng rách thịt

oOo

Tất cả như trong ngày chung cuộc

oOo

Máu !!!
Máu đỏ !!!
tất cả đang chờ từng giọt !!!

Bệnh nhân nhiều, máu thì lại thiếu
Những giọt máu khắp nơi
từ cụ già , em bé cho đến kẻ tàn tật
Xếp hàng hiến dâng

Vì,
bao nạn nhân đang chờ giải phẫu
nhiều nạn nhân hấp hối, thiếu máu ...

Bạn ơi !!!

oOo
Viết đến đây
lòng tôi đã nghẹn lời
chữ gãy vụn
hồn tàn hơi, héo úa

Giữa tim hồng chỉ còn lời cầu nho nhỏ
Nguyện an bình đến với những thân nhân
Mong can đảm và nghị lực đến các nạn nhân
Cầu cho nhân loại chung lòng , một giây !!!

......
.........
............

(11 tháng 9, 2001)

PS: Viết hết nổi , nghe lòng đau nhói ....thôi hẹn lần
tới viết sau vậy !!!

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm