nhắc xuân
Anh đi chầm chậm qua ngày tháng
Chở một nỗi niềm không có em
Mà buồn như thể đời vô nghĩa
Vô nghĩa đã từng vô nghĩa thêm
Mùa xuân trở lại nhắc đầu tiên
Khóc hạt sương mai rã lệ huyền
Kể lại chuyện đời xưa đi mất
Với lời cũ kỹ của con tim
Hoàng hôn ngủ lại phía trời tây
Ngủ lại trăm năm của một ngày
Em ở lại rồi xuân xa lắm
Như chữa có từng em ở đây
Mai này mốt nọ chẳng về thăm
Suối mắt lần đi rửa lệ thầm
Nhắc lại trang đời thôi đã lỡ
Bến bờ viễn vọng một mùa trăng
Anh vẫn ngồi đây mơ dấu xuân
Chạm vỡ niềm riêng nát mộng trần
Tiếc hạt niệm điều xưa đã mất
Buổi nào mắt chạm nét bâng khuâng
Vườn xưa nay vắng tiếng chim muôn
Sắc cũ hương xưa cũng lặng buồn
Khóc đẫm khung trời vươn khóe mắt
Ai còn đợi mãi bóng người thương
Người thương anh gọi cố nhân ơi
Em lấy đi đâu mất nửa đời
Mai có lần về em nhớ nhắc
Xuân nào em hớp mảnh hồn tôi
Bài này đã được xem 103 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|