nhớ đường ((phỏng theo nhớ rừng của tg thế lữ))
Gặm một nỗi căm hờn trong phòng vắng
Ta nằm ườn, mòn mỏi đếm ngày qua
“Giận tím người” loài “Covid Chi-Na”
Trói giam ta nửa tháng dài biền biệt.
Nay sa cơ, mất đi thời oanh liệt
Ví đầy tiền mà đéo có gì chơi
Y như thể lũ thạch sùng dở hơi
Đang thẩn thơ từ trên trời ngó xuống.
Nhớ hôm nao còn ăn sung, mặc sướng
Bát ngát đời bia rượu, ngập lời ca
Kính Ray-ban trên chiếc Vespa “già”
Để “đầu trần” vọt chạy xa cảnh sát.
Nhớ bạn bè, những đêm khuya hò hát
Tiếng cụng ly, tiếng nhạc đập xập xình
Nhớ cô nàng nóng bỏng như Ngọc Trinh
Những cơn say đến quên mình, lạc lối…
Chỉ nghĩ thôi mà lòng ta đau nhói
Biết bao giờ mới trở lại ngày xưa?
( Xin phép nhà thơ Thế Lữ)
Bài này đã được xem 221 lần
|
Người đăng:
|
Thắng Dê
|
|
|