lạc mất mùa thu
Thu về trút lá mùa phai
Luênh loang vạt nhớ cho ai thẫn thờ
Dòng sông thả bóng hững hờ
Gửi thương về chốn mịt mờ chân mây.
Thềm hoang vàng lá rơi đầy
Thoảng đâu đây giọng heo may thở dài
Hiên nhà đọng giọt sương mai
Tiếng dương cầm gợi u hoài xa xăm.
Người đi biền biệt tháng năm
Để thu mòn mỏi sầu giăng kín trời
Đầu cành chiếc lá chơi vơi
Vàng hiu hắt gió, mây vời vợi xa.
Bao mùa thu đã phôi pha
Mảnh duyên xưa vẫn như là hư vô
Ngoài song con nhện giăng tơ
Bẽ bàng sợi nhớ bơ vơ trong chiều.
Cánh buồm giỡn sóng liêu xiêu
Mải vui bỏ bến tiêu điều hoang vu
Người đi khuất lấp mây mù
Con tim lạc mất mùa thu năm nào...