chuyện bà tư bắc.
Chuyện Bà Tư Bắc.
Đưa tay ôm mảnh trăng vàng
Nghe trăng nói nhỏ sẵn sàng yêu ta
Ôi chao! thấy thật thiết tha
Trăng ôm ta lại nhẩn nha bước đều
Đu đưa ngọn gío cành nêu
Ven đường tre khóm, như trêu ghẹo mình
Trên đời đâu có thực tình
Cho hai tớ ghé, chúng mình hàn huyên.
Tớ gìa nhưng chẳng vô duyên
Sáu nhăm nhưng đã có nguyên một chồng
Sáng trưa chiều xuống bềnh bồng
Đây ngựa xích thố, xổ lồng ngao du.
Đưa tay tớ nói mịt mù
Gái trai hí hởn đưa xu tớ xài
Xị đế nói thì phải tài
Nửa say nửa tỉnh miệt mài du dương.
Đôi khi ngủ giấc ven đường
Người qua kẻ lại cảm thương bà gìa
Cuộc đời thoảng chốc đi qua
Nhớ bà Tư Bắc có đà viết thôi.
Chuyện qua nửa thế kỷ rồi
Xin Bà yên nghỉ chân đồi Lạc sơn... CH2