a ---chẳng chịu buổi hoàng hôn
Tác giả:
Trinhcamle
CHẲNG CHỊU BUỔI HOÀNG HÔN. Tóc bây giờ như mây vờn đỉnh núi. Bóng nghiêng nghiêng ta dạo bước lối mòn. Con dốc đang xuôi dần về phía cuối. Chỉ có tình chẳng chịu buổi hoàng hôn. Cái nắm tay thuở đầu đầy xao xuyến. Vẫn...
|
a--- cảm tác ra giêng
Tác giả:
Trinhcamle
CẢM TÁC RA GIÊNG. Hoa Xuân rụng, rượu vẫn còn chưa mở. Người không về, biết đối ẩm cùng ai ? Đời hợp tan... gì đâu mà than thở. Ta kiên gan với năm tháng miệt mài. Lòng còn tin nên ta còn mãi đợi. Dẫu cuối đường chẳng...
|
a--- cha ru con
Tác giả:
Trinhcamle
CHA RU CON. Con ơi con ngủ cho ngoan. Mẹ con trễ chuyến đò ngang chưa về. Mẹ còn ở phía bên tê. Mãi lo bẻ bắp nấu chè cho con. Bây chừ đúng vụ bắp non. Mẹ bẻ bên cồn dọc bến sông Thu. Thương con mãi đợi tiếng...
|
a--- chỉ lo
Tác giả:
Trinhcamle
CHỈ LO. Lắt lay buồn. Chiếc lồng không. Sáo ơi ! Đêm đợi. Ngày trông sáo về. Hay là. Sáo đã chán chê. Bến sông hiu quạnh. Lồng tre gió vờn. Hay là. Ai mở lồng son. Mồi ngon. Nước ngọt. Lời đon đả mời. Chỉ lo. Đôi...
|
a--- chẳng trách con đò
Tác giả:
Trinhcamle
CHẲNG TRÁCH CON ĐÒ. Ta về. Ngồi quán Cổ Mai. Biết còn ai đợi. Đợi ai bây chừ ? Gì đâu. Mà phải trầm tư. Tình đời nào biết thực hư mà dò. Thôi thì. Chẳng trách con đò. Bến xưa. Giờ đã ngập bờ cỏ lau... Dặn lòng. Chôn...
|
a--- chắc say mất rồi
Tác giả:
Trinhcamle
CHẮC SAY MẤT RỒI. Bây giờ cần lắm bờ vai. Đôi chân sắp quỵ chắc say mất rồi. Thế mà người lại bỏ tôi. Một mình chao đảo giữa đời trắng đen. Đâu vì tràn ngập hơi men. Đâu vì thùng cạn nói rằng tôi say. Tôi say đời quá...
|
a--- buổi giao mùa
Tác giả:
Trinhcamle
BUỔI GIAO MÙA. Kéo vạt mây trời cột lại vầng trăng. Cho ta hỏi chị Hằng đâu mà vội. Tất tả chi cũng ngoài tầm tay với. Sớm mai này Thu cũng sẽ ra đi. Sớm ngày mai mưa đừng đến làm chi. Để ta ngỡ chút Thu còn sót lại. Mưa...
|
a--- cần thơ
Tác giả:
Trinhcamle
CẦN THƠ. Cần Thơ mà chẳng cần người. Thôi xin gởi lại nụ cười bâng quơ. Gởi luôn cái thoáng ngẩn ngơ. Ninh Kiều văng vẳng tiếng hò bên sông. Nước trong, gạo trắng chạnh lòng. Lắm người ghé lại đã không muốn về. Còn tôi ở...
|
a--- cần
Tác giả:
Trinhcamle
CẦN. Rất cần, cần một bờ vai. Ghé đầu khẽ gối phôi phai nhọc nhằn. Vài lời nhỏ nhẹ quan tâm. Cũng vừa gánh nặng âm thầm bỏ đi. Nào đâu đòi hỏi nhiều chi. Mà tôi phải đợi giữa bi sầu đời. Núi cao, rừng thẳm một thời. Sãi...
|
a--- chắc bởi lòng ta
Tác giả:
Trinhcamle
CHẮC BỞI LÒNG TA. Dòng sông tím bởi hoàng hôn nhuộm tím. Hay bởi ta đang rìm rịm nỗi lòng. Cánh chèo ai đang với vọng mênh mông. Giống như ta níu mây trời gởi nhớ. Muốn về đâu lá chần chừ bỡ ngỡ. Cuối Thu rồi đừng than...
|