thơ và đời
Tác giả:
Tran Manh Dan
Đôi khi muốn thốt vần thơ ! Mà cay khoé mắt, ngồi ngơ ngẫn phiền. Phận nghèo, thất đảo, bát điên ! Tam lo, tứ khó, một thiên âu sầu. Lời hay, ý đẹp đi đâu ! Chỉ còn để lại cái đầu trống trơn. Đời ơi ! Sao cứ thiệt hơn...
|