giận
Tác giả:
Trần Hoành
Nàng giận ta rồi có phải không..? Tràn mi mắt ướt, mặn môi nồng. Bóng đêm hiu hắt, chăn hờn dỗi. Vầng rạng nao lòng, gối thẹn trông. Ai thấu chăng ai tình ngợp nắng. Kẻ đâu biết… kẻ lệ chan sông. Chữ duyên chưa bén nên đành...
|