ngửa nghiêng lá úa vai người
Ngọn nến khóc
Bên giấc mơ hoang đảo
Đá lạnh lùng
Ngậm đắng giữa làn mưa
Đêm vắng lặng
Còn mong tung vó ngựa
Mộng phiêu lưu
Ngày tháng bỗng dư thừa
Lá nghiêng ngửa
Trên vai người đà úa
Giọng ân tình
Nài nỉ gọi từ tâm
Từ xa lắm
Vết thăng trầm lầm lũi
Cúi mặt tìm
Cát bụi đọng tình tôi
Hồn phố cổ
Nghìn năm đâu thố lộ
Gió muộn về
Thối nát hồn côi
Muôn hoa nở
Dẩu ơ thờ cuối mộng
Nợ trăm năm
Một kiếp nặng tay người
Hãy khóc đi
Ừ thôi... đừng lên tiếng
Ngược về tim
Ru hơi thở êm đềm
Lối nào đây
Bước qua dòng ly biệt
Trốn cuộc đời ?
Đối diện giấc mơ im ?