khát thơ
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Em cứ làm thơ lột trần truồng sự thật. Em cứ làm thơ tháo cởi ẩm ướt đêm. Em cứ làm thơ khai thông vùng uất nghẽn. Và em nhớ gội rửa thơ thật sạch. Chỗ thâm u. Trong từng cơn nhớ úng vữa. Em sẽ khơi nguồn sa đọa...
|
nghiệp
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Người đàn bà sáu mươi. Mang danh thiếp diệt ngã. Mỗi ngày. Tụng kinh niệm phật. Cầu vãng sanh. Cực lạc. Người đàn ông năm mươi. Tuổi xuân trở về. Chạy theo thị trường nghệ thuật. Mỗi đêm. Tự nhốt mình. Trong...
|
giấu nỗi buồn em
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Giấu Nỗi Buồn Em. Anh cũng biết. Khi xa em sẽ khóc. Sẽ ngậm ngùi. Như trái đắng mồ côi. Anh tàn nhẫn. Bằng trăm điều không nói. Cho tháng ngày bầm tím cả dòng trôi. Em có trách. Chỉ là lời phế thải. Anh sẽ đi. Và. Sẽ...
|
ngược dòng
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Rồi những buổi chiều nắng nhạt. Đôi mắt không con ve vẫy. Trước ống kính mặt trời. Những tiếng nói cười. Hờn dỗi. Cũng đuối dần rồi tắt lịm. Tất cả. Sẽ đuợc đánh trả. Về nguyên dạng. Như tôi và anh. Chưa một lần. Quen...
|
khốn
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Nhớ em. Nhớ em. Nhớ em ... Tự dưng anh mong được ở gần em. Để. "được thấy nụ cười trong mắt em lần nữa. Tinh nghịch. Như những bờ môi chưa quen. Vờn tìm". Cố vạch ra một hoạch định. Giả để tối nay. Ta tìm lại những vết...
|
đêm sâu bọ
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Khi những búa. Đập xuống đời nhau. Từ phiá căn nhà gỗ. Ở đó. Hai cái bóng chụm đầu. Về một hành trình mang thai. Vuợt ra ngoài trí nhớ. Ở đó. Mọi toang tính nẩy mầm. Từ những hốc mắt. Nhầy nhụa máu. Ở đó. Một mầm sống...
|
loạn
Tác giả:
Hồ Quỳnh Như
Lúc em đắp lên mặt tôi chiếc ra giường. Loang vệt máu đỏ úng. Tôi thấy sự thèm khát của loài người. Bỗng nở ra từ chân tóc. Đêm cuộn tròn trong chăn, tìm. Mồ hôi nguời thiếu phụ. Chưa quen. Tôi nghe tiếng thở từ phôi...
|