thu xưa
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Có nhớ không Trăng mùa thu năm ấy. Phố đông người...anh khẽ chạm tay em. Em giật mình, co tay...vào áo mỏng. Ngượng ngùng cười, má nhuộm nét hồng tươi. Hạt sương mềm vô tình trên vai nhỏ. Gió nhẹ nhàng hơi thở nhịp yêu...
|
thu vắng em
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Biết không em? Gió thu về khẽ lạnh. Khoác lên mình áo ấm của mùa đông. Nhưng trong lòng thấy lạnh giá vô cùng. Thiếu hơi ấm đôi bàn tay em đó. Mùa thu về, trời heo may trở gió. Con đường xưa hoa sữa cứ rơi đầy. Kỷ niệm cũ,...
|
hỏi mùa thu
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Anh hỏi mùa thu em ở đâu?
Để nay vàng lá...rụng...thêm sầu
Giật mình! gió thổi anh run khẽ...
Chợt nhớ ra rằng...đã mất nhau.
|
hỏi trăng
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Trăng ơi trăng, phải nàng nơi xa ây?
Xóa tóc dài đứng nép dưới thềm hoa
Cũng nhìn mi ước nguyện giống như ta
Một lần yêu, một lần cho, một lần hò hen...
|
nhớ mình
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Đêm dài thao thức.. nhớ ai?
Vầng trăng đã rụng cuối trời xa xa
Gió nay cũng chẳng rung hoa
Lấy gì gửi nhớ từ...Ta...tới Mình?
|
vô đề
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Dạo ấy trên phố mùa Thu
Tay anh nắm chặt mặc dù em buông
Hồ Gươm gợn sóng thoáng buồn
Cành rơi chiếc lá, ai tuôn nỗi lòng?
|
muốn nói yêu em
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Đã bao lần anh muốn nói yêu em. Nhưng sợ rằng em không chấp nhận. Vì anh biết Tình Yêu là Duyên Phận. Ép lòng mình em nỡ yêu anh sao? Dẫu trái tim...một lần...cũng phải trao. Yêu sao được khi Thương còn chưa đến. Thuyền vẫn...
|
nợ đời
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Tổ đầy con mẹ đi tìm cá. Cha không nhà con đứng đợi trông. Đứa vẫy nhành cây, đứa lau nước mắt. Lấy mặt trời gửi thương nhớ đến cha. Mất cha rồi mẹ cần lao sớm tối. Đôi tay gầy chai sạn nắng mưa. Tóc xanh điểm bạc lưa...
|
vắng em
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Em đi đã độ mấy mùa. Xuân qua, hè tới, thu tàn, đông sang. Gió nay cũng thổi vội vàng. Trăng treo một mảnh ánh tàn hắt hiu. Vườn hồng vắng tiếng chim kêu. Hoa buồn không nở, cỏ rêu mọc dày. Đàn kia cũng đã đứt dây. Bút...
|
màu tối
Tác giả:
Hà Huy Sơn
Nếu một ngày,những màu sắc nhạt hết. Anh nguyện làm màu tối ở bên em. Không ồn ào, vội vã...nhưng rất quen. Em sẽ hỏi, sao đời bình dị thế? Những lúc buồn...thu mình trong góc nhỏ. Gió lạnh về run rẩy những bờ vai. Khi...
|