ốm
Tác giả:
Đoàn Pháp
Đêm qua sốt tận 40. Sáng ra đờ đẫn, cả người lạnh tanh. Thèm ăn một bát cháo hành. Mẹ thường hay nấu khi mình ốm đau. Thèm bàn tay mẹ xoa dầu. Đánh cảm, đuổi gió... đã lâu chưa từng. Đi xa mới thấy khốn cùng. Mỗi lần đau ốm...
|
nhan sắc
Tác giả:
Đoàn Pháp
Trước đây tôi xấu lắm. Giờ thì đỡ nhiều rồi. Dám cầm gương lên ngắm. Chỉ hai giây rồi thôi. Trời cho tôi nhan sắc. Gần bằng anh Chí Phèo. Ngày qua ngày tự hỏi. Thị Nở ở nơi đâu? Tôi cũng không...
|
quê hương
Tác giả:
Đoàn Pháp
Gió về đâu có về miền đất ấy. Cho tôi gửi chút quà nhỏ đường xa. Gửi thêm chút thương nhớ quê nhà. Gửi chút mưa, chút nắng vàng mùa hạ. Hoàng hôn về nhớ quê hương đến lạ. Nhớ những chiều ta nhổ mạ cùng nhau. Nhớ đường...
|
người dưng
Tác giả:
Đoàn Pháp
Mắt ta chạm mắt một người dưng. Tim ta trốn chạy chẳng nơi dừng. Lời ai chắp cánh ngày giông tố. Môi buồn nuốt hết những mông lung. Ta về gác trọ lại lật tung. Từng ngăn ký ức với người...
|
ở bẩn
Tác giả:
Đoàn Pháp
Đã bấy lâu nay chẳng cởi trần. Hôm nay oi bức nóng toàn thân. Đầu ngứa bù xù, lông cũng rậm. Phát điên, cởi áo ném ra sân... Đã bấy lâu nay chẳng gội đầu. Kiêng luôn tắm rửa, chẳng cạo râu. Mụn chen chúc nhau...
|
ngồi buồn cất hứng ngâm kiều/ thi hào tha thứ là điều hiển nhiên
Tác giả:
Đoàn Pháp
Buồn trông ví đã cạn tiền. Mì tôm hai gói sinh viên lệ tràn. Vì đâu giá cả leo thang. Đến cho quả ớt cũng tăng giá rồi. Buồn trông nhà nghỉ lên ngôi. Còn đâu bóng dáng ghế ngồi công viên. Yêu nhau...
|
ngày mưa anh đi
Tác giả:
Đoàn Pháp
Em đi tìm trong mắt. Ngày hôm qua đâu rồi. Nụ cười vui, đã tắt. Tìm nơi đâu anh ơi. Em muốn mặt trời tắt. Cho nắng đừng vương thêm. Cho mưa phùn kéo đến. Phủ nỗi buồn lên em. Em đưa tay nhặt...
|
tặng cô gái đến từ hôm qua
Tác giả:
Đoàn Pháp
**. ******. Trả lại em hương thầm trong gió. Cho em níu chút nắng tình xưa. Bước một mình tìm nơi duyên nợ. Chân rệu rã một khoảng trời trưa. Trả cho em câu ca cũ kỹ. Để ngân nga trong những chiều...
|
nếu một sớm mai anh qua đời
Tác giả:
Đoàn Pháp
Nếu một sớm mai anh qua đời. Những dòng suy nghĩ sẽ thôi rơi. Bàn tay lạnh lẽo đan trước ngực. Vần thơ khép lại, chút tàn hơi. Nếu một mai, mắt nhắm tay buông. Mắt ai vương vấn chút lệ buồn? Tình nhân quyến luyến làm chi...
|
nỗi nhớ hay là một trời hờn dỗi
Tác giả:
Đoàn Pháp
Nhặt vần thơ ném vào nỗi nhớ. Nghe vẳng lại nhạt thếch không ngờ. Đứng chông chênh víu vào câu hát. Vô tình ta lạc lõng cơn mơ. Ta đưa tay chạm vào nỗi nhớ. Thấy lạc loài trong một chiều...
|