trước ghế đá
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Sao em lại dẫn anh đến chiếc ghế ngày xưa bên quán nhỏ. Chiếc ghế bao lần em đã đợi người ta. Sao em lại dẫn anh vào ngôi nhà kề bên sóng vỗ. Năm canh mây gió thầm thì ? Nhưng sóng ấy, người cùng em dạo ấy. Chẳng phải là...
|
không đề
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Hôm qua em có ngủ ngon
Mưa đêm có trĩu nỗi buồn ngày xưa
Nào hay ai kẻ đón đưa
Tỉnh ra giấc mộng có vừa song đôi...?
Chăng ai hay chỉ riêng tôi
Ngong se dáng núi cho người xa mơ...!
|
đêm về
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Nhớ em. Trăng nhòa nẻo vắng. Không biết ở đâu đàn kiến trắng. Kéo về. Ký ức thành chiếc bánh. Đàn kiến thì đam mê. Đợi người. Con đường...đâu dáng cũ ? Là đêm, đàn kiến dần chuyển màu. Tha đi những mảnh vụn ký ức mà...
|
vùng lũ vào xuân..
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Lẽ nào cứ bánh chưng, câu đối. Và hoa... Trong những bài thơ Tết. Mùi trầm chưa đủ át mùi bùn sau lũ. Gió đông se buốt quanh nhà. Bờ dậu mới còn tươi mặt lá. Vách tường chưa nhạt ngấn phù sa. Đồng đất lạ mạ xanh ngơ...
|
bão về
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Tan rồi cơn bão mình ơi. Phố xa lạ phố, cây phơi cội cành. Cuối ngày xác lá còn xanh. Chân còn ngập lối nắng hanh đã về. Lay phay cơn gió còn mê. Hanh hao ngõ vắng, bộn bề lá rơi. Hôm qua mưa gió đầy trời. Trống trênh từ...
|
chầm chậm ngày qua
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Thế rồi chầm chậm ngày qua. Mảnh mai sợi khói nhạt nhòa vào xanh. Sợi tơ người kết mong manh. Vưong bao trái đắng mà thành tương tư. Bọt bèo nông nỗi là dư. Yêu thương một khối bây chừ là đây. Ước chi cơm gạo mà vay. Mà đong...
|
nhật ký ngày tết...
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Ngày luồn qua kẻ tay. Bàn tay. Theo tuổi... Dĩ vãng trừng mất thâu đêm. Vọng những thanh âm không lời . Biết rằng : Chim trời sẽ có khi mỏi cánh. Ở một nơi xa hút mắt người. Trách gì ta rã rời trên mặt cát. Ngồi hóa...
|
lời bác, lời của ngàn xưa
Tác giả:
Võ Khánh Cừ
Năm 1954 tại đền Hùng Bác dặn. "Các vua Hùng có công dựng nước. Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước...". Tại Sa pa phiến đá có mẫu tự cổ. Đã tìm ra lời nhắn nhủ của tiền nhân. "Cha ông đã xây dựng đất nước, cháu con...
|