gọi tên nỗi nhớ
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Ta gọi thầm tên em. Nỗi nhớ ngấm vào tim quặn thắt. Ta gọi tên em trăm ngàn lần. Trăm ngàn lần vết nhớ cắt như dao. Ta gọi tên em thì thào. Nói nhớ lao xao lòng ta từng cơn sóng. Ta gọi tên em trong mộng. Tỉnh...
|
cho anh một lần
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Cho anh một lần. Nhìn em lần nữa. Dịu dàng áo lụa. Qua sân giáo đường. Tóc mềm tơ vương. Ươm trong nắng sớm. Trời thu lồng lộng. Anh cùng nắng say. *****. Cho anh một lần. Đưa em xuống phố. Mùa đông trở...
|
đành thua không cướp được em
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Anh chẳng quyền uy như vua David. Nên đành thua không cướp được em. Giờ chỉ biết đứng nhìn em líu ríu. Lẽo đẽo theo chồng mà giận tím gan. Anh đâu phải An Lộc Sơn dũng tướng. Nên lấy binh đâu mà dấy can qua. Dẫu em đẹp hơn...
|
em về
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Em về áo rực rừng phong đỏ. Tóc thoảng hương trầm Huế cổ xưa. Má vẫn ửng mùa e thẹn cũ. Mắt trong màu nắng thuở ban sơ. Em về hồn vẫn xanh lá mới. Môi cấm còn thơm trái địa đàng. Nụ cười mang nắng mùa xuân tới. Sưởi ấm...
|
cho anh
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Em có tóc mưa mềm nghìn sợi. Mượt mà óng ả thả vai nghiêng. Có sợi tóc nào em giữ lại. Tặng anh về ấp ủ chút tình riêng. Em có nụ cười tươi nắng mới. Rạng rỡ cuộc đời ấm mùa xuân. Có nụ cười nào em thầm gửi. Cho anh mang...
|
chiều uống rượu một mình
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Chiều ngồi uống rượu một mình. Một mình mình uống một mình mình say. Lầm bầm đếm đốt ngón tay. Bốn mươi năm chẵn từ ngày xa quê. Nhục vinh cũng trải trăm bề. Buồn vui cũng đã ê chề lắm phen. Bạn bè thất tán tứ phương. Đứa...
|
gửi tình
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Gửi Tình. Tôi gửi tình mình vào thơ. Thơ từ chối không cho mượn chữ. Nên bài thơ cho em không ký tự. Lời yêu em chẳng ngôn từ. Tôi gửi tình mình vào tiếng đàn. Đàn bỗng đứt dây, chìm bặt âm ngân. Tình tôi như con chim...
|
chuyển mùa
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Nắng hạ còn quyến luyến. Gió thu đã mênh mang. Lá âm thầm chuyển sắc. Chim thiên dì gọi đàn. Trời xanh thêm cao rộng. Hương cúc thoảng đâu đây. Sương nhẹ mềm buổi sáng. Chiều dìu dịu heo may. Có chút gì xao xuyến. Có...
|
dấu rêu
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Ta chân cầu đá. Em nước chảy qua. Chút duyên gặp gỡ. Rồi mãi trôi xa. Dấu rêu ngày cũ. Để lại trên ta. Còn xanh vết nhớ. Chút tình xót xa. Em chảy về đâu. Dòng trôi nghiệt ngã. Duyên phận má đào. Nổi chìm nghiệp số. Buồn...
|
cho tôi là chiếc lá
Tác giả:
Vũ Duy Hiển
Cho tôi là chiếc lá. Rơi trên vài em gầy. Từng mùa thu vội vã. Còn một chút này đây. Cho tôi là chiếc lá. Chiều thu rụng tình cờ. Nhẹ rơi lên tóc thả. Chút tình tôi ngu ngơ. Cho tôi là chiếc lá. Nhẹ theo gió heo...
|