dậy xuân
Tác giả:
Ngọc Thạch (Thạch Jia)
Xuân thả mình theo tiếng gọi xưa. Vãn cảnh non cao, trảy hội chùa. Tấp nập đầu năm vui chợ mới. Trẻ, già, trai, gái, sái, quan, vua. Giời lạnh mưa phùn gieo hạt mau. Gió đưa nghiêng lá quét ngang đầu. Khói nhạt màu...
|
ngày tàn
Tác giả:
Ngọc Thạch (Thạch Jia)
Mặt trời đã xuống bên kia núi
Ánh tỏa lóe lên một chút vàng.
Đêm gối đầu tay dài giấc mộng
Một bầy muỗi đói kiếm ăn sang.
|
tiễn thu
Tác giả:
Ngọc Thạch (Thạch Jia)
Ngọn gió may về lạnh buốt da. Thôn vắng buồn thiu quạnh tiếng gà. Quán nhỏ nhâm nhi ly rượu nhạt. Mơ màng thả mắt cuối trời xa. Cánh chim lạc lõng đi tìm bạn. Mây xám chơi vơi thả la đà. Ta tiễn Thu đi chiều xuống chậm...
|
đường về
Tác giả:
Ngọc Thạch (Thạch Jia)
Nguồn thơ cạn, ngày tàn, ta gục chết. Gió vu vơ, thư viết báo tin buồn. Vàng lá rụng trong chiều, Mây ốm mệt. Bèo bơi sông, nắng trắng nhạt màu hơn. Trăng chờ chín rụng hồn qua kẽ lá. Sao giăng mờ, vịt thả bãi sông Ngân...
|
trăng nhớ
Tác giả:
Ngọc Thạch (Thạch Jia)
Trăng xanh cách biệt… đã mấy mùa
Buồn lan, hiu quạnh… bến sông xưa…
Người xa… vạn lý tương tư.. nhớ…
Muôn trùng mây nước… ngập chiều mưa
|
cảm tác mùa ngâu
Tác giả:
Ngọc Thạch (Thạch Jia)
Phố buồn nghẹn giữa cơn mơ. Xôn xao lá rụng, hứng mưa bên cầu. Ước gì đừng có mùa Ngâu. Chắc là ta chẳng gặp nhau cuối chiều. Để rồi nỗi nhớ mang theo. Đêm về quên ngủ, buồn nhiều hơn vui. Chức Ngưu cách một khoảng...
|