mãi một mùa thu
Có phải gió làm cho màu lá đổi
có phải mây làm cho nắng phai đi
có phải em cùng mái tóc thầm thì
rủ thu lại cho đất trời tim tím
Ta ngồi cuối bậc thang đời trang điểm
lại dung nhan se sắt đã bao năm
nghe trên vai má lụa thuở em nằm
nhìn hoa cúc mùa thu đầu gặp mặt
Nắng hôm đó vàng thơm trong lòng mắt
gió như hơi từ những cánh môi hoa
em tan dần trong nhịp đập tim ta
ta chìm lẫn trong hương em thanh thoát
Tình tuyệt hảo bởi nhờ thu dào dạt
đến giữa ngày mắt biếc kiếm tìm nhau
giữa hạt mưa mướt ấm nụ hôn đầu
chúng ta đã cùng thu chung làm một
Em hẳn nhớ con vành khuyên đứng hót
giữa cành xanh lá chớm ngả vàng tơ
ta mấy lần giấy bút định làm thơ
tại em đẹp làm vần phai điệu nhạt
Thu bát ngát tình chúng ta bát ngát
em yêu ơi, đời mãi mãi mùa thu
hãy nằm ngoan nghe bốn hướng trời ru
ta trôi giữa không gian hoa với lá