lang thang
Tác giả:
NgọcThạch
Ta lang thang khắp mọi nẻo đường. Mong tìm lại những mảnh hồn đã vỡ. Đời lịm tắt, Hoàng hôn không đợi cửa. Hơi lạnh run người ngấm thấu thịt da. Một ngày chết hồn ta mang sắc xám. Gió vu vơ kể những khúc ru buồn. Trăng le...
|
trăng say
Tác giả:
NgọcThạch
Bẻ bút, thu mình, tôi khóc thơ...
Trăng suông say mãi luống thẫn thợ
Đây hoàng hoa tửu, người ta gưi..
Mộng huyễn, lòng Thu cứ ngẩn ngơ
|
núi voi
Tác giả:
NgọcThạch
Chiều muộn mây vàng rải núi voi. Gió ru nhè nhẹ, đá gom lời. Đồng xa lúa mướt xanh con gái. Lối cận cây xơ bạc sương phơi. Sông lượn cuốn quanh dòng nước biếc. Núi đứng trầm tư vạt mây cười. Mỏi sức còn leo cho đến...
|
ta về
Tác giả:
NgọcThạch
Ta về. Gom chút. Nắng tàn. Vẫn còn rơi rớt, bên ngàn lau thưa. . Nắng vàng. Ươm những. Vần thơ, xanh màn sương. Mảng dậu thưa. Bên đời. Tôi đem tôi. Tặng cho người, người đem người. ...
|
cho người phương xa
Tác giả:
NgọcThạch
Đêm khuya eo óc tiếng gà thưa. Trăng lạnh buồn gieo ảnh nhạt mờ. Lữ khách về đâu trên đường thẳm. Một mình một bóng với xa mơ. Ngọn gió may nào lạnh thấu da. Áo bông che bạn buổi trăng tà. Gió sương có đủ cho lòng...
|
thời mạt 时末
Tác giả:
NgọcThạch
Thời mạt quân vương mạt nhân tâm
Gian thần nịnh siểm bách thảo sâm
Trung lương biệt dạng thiên nhai xứ
Diện kiến kim quan ngộ phàm cầm.
时末君王末人心
奸臣佞諂百草森
忠,梁别样天涯处
面见今官遇凡禽
|