khản giọng gọi lãng quên
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chẳng hiểu vì sao tôi lại chọn Tây Nguyên. Là điểm dừng của trùng trùng nỗi nhớ. Chiều ngang qua địa danh buồn muôn thuở. Chợt nghĩ đến tên người lẩn khuất đâu đây. Nhắm mắt để giọt buồn lọt xuống kẽ tay. Rồi xát mạnh đến...
|
khắc khoải.
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ừ thôi giấu mặt lạ xa. Ngổn ngang thơ vận mặn mà nhạt phai. Níu mây mây cũng u hoài. Gọi gió thở dài than vắn tỉ tê. Thiên thu cổ tích ước thề. Giờ chia đôi ngả não nề riêng mang. Dệt làm chi khúc bẽ bàng. Trong trăm...
|
khép lại nỗi ưu phiền
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Tôi đi tìm…tìm mãi nửa vần thơ. Một lần vô tình đánh rơi giữa chợ. Kẻ lại người qua làm tôi bỡ ngỡ. Mùa sang mùa vẫn tăm cá bóng chim. Tiếc nửa vần thơ tôi cứ mãi đi tìm. Ngày lang thang khắp tận cùng ngõ ngách. Đêm thao...
|
khoảng vắng xót xa
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Biết là nỗi đợi chờ. Cho mắt thêm mòn mỏi. Sân ga tràn bóng tối. Vẫn chẳng thấy dáng người. Nhưng nỗi nhớ khôn nguôi. Trói đôi chân ở lại. Tội con tim với tình yêu bỏng cháy. Cứ dại khờ. Mong ngóng bước chân ai. Hoàng...
|
khép mắt lãng quên
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đâu phải vì thăm thẳm đường dài. Đâu phải vì ngăn sông cách núi. Cũng không phải do gập ghềnh đá sỏi. Mà ngoảnh mặt lạnh lùng để nghèn nghẹn xót xa. Nắng sớm chiều mưa và bao ký ức ngọc ngà. Lắng đọng trong không gian hắt...
|
khép lại vần thơ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Dông bão đi rồi. Tình cũng đã phôi phai. Niềm uất hận. Xin chôn vào dĩ vãng. Cảm ơn người. Đã gọi về năm tháng. Nghĩ cuộc đời mình. Chẳng giây phút dịu êm. Ta bước đi trong thăm thẳm trời đêm. Phía tương lai mịt mờ câu vô...
|
khép
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Mực khô
tứ cạn
bút rè
Ngồi ôm con chữ
mà nghe
ngậm ngùi
Thôi về
khép lại buồn vui
Khép luôn
mấy nỗi ngọt bùi
ảo hư
|
khép cửa giấu mùa thu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
(Thơ cảm tác). Ta về khép cửa giấu mùa thu. Lối nhỏ rêu phong nẻo mịt mù. Tơ nhện phủ giăng màu lạnh lẽo. Gió hờn thôi chẳng tiếng vi vu. Mấy chiếc lá khô ủ rũ sầu. Bên thềm nhớ mãi chuyện tình ngâu. Lời thề một thuở...
|
khóc nguyễn hướng dương
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Nghe em về với trời mây. Rưng rưng nước mắt đắng cay cõi lòng. Mặt trời chói lọi bên sông. Ướp hình hài ấy giữa dòng từ bi. Em về rồi lại ra đi. Tiễn em hương khói thầm thì gọi tên. Ngàn năm tôi mãi không quên. Cuộc đời...
|
khóc nhà thơ mai tuyết
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Nghe chừng. Sấm nổ bên tai. Người đi. Bỏ lại tháng ngày mộng mơ. Quán Văn. Một thoáng tình cờ. Cà phê bằng hữu. Vần thơ ấm lòng. Bạt ngàn. Trời đất mênh mông. Làm sao tìm được. Dáng hồng mỏng manh? Tiễn người về...
|